A review by daisy_boi
Hình hài yêu dấu by Alice Sebold

2.0

Phải nói, Hình hài yêu dấu (The Lovely Bones) là một trong những bộ phim ám ảnh nhất mình từng xem. Hồi cấp một hay cấp hai tiếp xúc với các kênh phim trên ti vi, mình đã xem được bộ phim này, một bộ phim có cảm giác vừa hư cấu mang trí tưởng tượng con trẻ, vừa hiện thực tàn nhẫn đến ghê người.

Đẩy nhanh gần 10 năm, kí ức về bộ phim kia dần phai nhạt nhưng vẫn hằn sâu, mình đọc cuốn tiểu thuyết gốc của nó. Dưới ngòi bút của Alice Sebold, hiện tại đan cài với quá khứ với gia đình nhà Salmon: những kỉ niệm của Susie cứ chồng chất lên nhau, khiến cảm giác những sự kiện hiện tại của gia đình càng thêm điều đau thương.

Tuy vậy, cuốn sách không vẽ được một bức tranh sống động như bản dựng phim của nó. Hình hài yêu dấu có nhịp chậm: phần lớn cuốn sách nằm trong khoảng thời gian một đến hai năm sau cái chết của Susie. Sau đó, tác giả đã lướt qua gần chục năm tiếp theo của gia đình ở lại, khiến mình thấy hơi hẫng nhịp vì vốn bộ phim mình từng xem không như vậy (hoặc là do mình cũng không còn nhớ nữa). Vì vậy, trong quá trình đọc mình đã đọc lướt rất nhiều đoạn, chỉ mong cho nhanh hết cuốn sách vì cảm giác cách viết dài lê thê.

Vì là một độc giả sốt ruột :)), mình đã đọc qua một số bài nhận xét khác của các độc giả Goodreads và nhận được rất nhiều ý kiến trái chiều về cái kết của câu chuyện. Ước nguyện cuối của Susie, và ôi chúa ơi cám ơn các nhà làm phim đã không cho nó lên phim.
"Cô nàng đang vùng vẫy hết cách để rời bỏ trong khi tôi đã ở bên trong cô nàng, phải giằng co với cô nàng để len vào"

Giờ đã hiểu sao người ta ghét cái kết này.

Tóm lại, mình không có ấn tượng gì lắm về cuốn sách (không áp dụng cho bộ phim nha). Cái kết với Harvey chết (hell yeah), gia đình lớn đoàn tụ khá là viên mãn, và mình không hề thích cách một trong những việc giúp Susie siêu thoát là nhập xác Ruth.

Tôi chúc tất cả các bạn tiếp tục sống lâu, hạnh phúc.

I'll try.