A review by phuongnhi01
Đại dương đen - Những câu chuyện từ thế giới của trầm cảm by Đặng Hoàng Giang

Did not finish book. Stopped at 46%.
Ồ, mình phải DNF một cuốn sách ở trang thứ 223 (mà mình cực hiếm khi làm) vì nó quá là không thể tiêu hóa nổi. 
Thứ 1, cuốn sách tên là "Đại dương đen - câu chuyện từ thế giới của TRẦM CẢM", nhưng trong đây có những trường hợp của PTSD, BPD, Anxiety,...vv nữa nên có lẽ một cái tittle nào đó như "Đại dương đen - Những câu truyện từ thế giới của BỆNH TÂM LÝ" sẽ hợp lý hơn vì nó toàn diện và mở rộng góc nhìn về vấn đề tâm lý (trầm cảm không phải bệnh tâm lý duy nhất !!!!) 
Thứ 2, mình không thể hiểu được là tại sao chúng ta có thể "thông cảm"/"thấu hiểu" và "đón nhận họ với tình yêu thương" với một số con người trong mẩu truyện của họ ở cuốn sách này, hay là do chúng ta ngộ nhận rằng nếu bạn có vấn đề về tâm lý, hay nếu cuộc đời bạn có một biến cố trở ngại nào đó, đó là đủ lí do để bạn có thể hành xử như một người tồi tệ ? Có một mẩu truyện về một anh chàng bỏ việc như cơm bữa, lừa dối và ngoại tình vợ, gần như là bỏ mặc con cái, nhưng chúng ta vẫn phải chấp nhận tha thứ và thông cảm cho người này ? Mình sẽ chấp nhận đây là một kiểu dạng character/problem study cho câu hỏi "Nếu bạn có bệnh tâm lý, liệu chúng tôi có thể phán xét bạn như những người khác hay không, vì dù sao bạn đã trải qua những thứ quá tồi tệ rồi ?". Mình nghĩ là có nhé, mặc dù đó không phải lỗi của bạn khi bạn bị lạm dụng, bạo hành và bỏ mặc; không phải lỗi của bạn khi bạn có vấn đề tâm lý, nhưng đấy không phải lí do bao biện để bạn hành xử không ra gì và được người khác "yêu thương và chấp nhận" dù có ra sao đi nữa. VẤN ĐỀ TÂM LÝ KHÔNG PHẢI LÀ MỘT CÁI PASS ĐỂ TA ĐEM ĐI LÀM QUÀ MỖI KHI SỐNG LỖI. Và một mình mẩu truyện đó làm mình rớt vào reading slump gần 2 tháng, nên đủ kèo cân, vâng ạ. 
Thứ 3, cuốn sách này đã có thể gợi lên một câu hỏi rất hay, về việc nếu người ta yêu thương có vấn đề tâm lý, ta có thể làm gì cho họ, cũng như chính chúng ta. Có những mẩu truyện nói về sự bào mòn tinh thần và thể xác của những người có người thân yêu có bệnh tâm lý, và cách họ trải qua những khoảng thời gian đó ra sao. Mình thấy vấn đề này là một đề tài hay, một mỏ vàng mở. Nhưng mà dĩ nhiên trùm cuối không bao giờ làm ta thấy vọng. Ở đây cũng có một mẩu truyện về cặp đôi này, chị này bị sang chấn tâm lý từ người cha bạo lực với gia đình, và chị ấy bị triggered bởi chính gia đình của mình, vì họ gaslight và chối bỏ chấn thương mà chị trải qua. Đến đây thôi, những người đã trải qua PTSD cũng nhận ra rằng để tránh bị triggered là DỪNG TIẾP CẬN NHỮNG TÁC ĐỘNG CÓ THỂ TRIGGER MÌNH. Anh người yêu của chị này, dạ vâng, tiếp tục khuyên nhủ chị về thăm gia đình sau khi đã chứng kiến cách gia đình gaslight và triggered người yêu mình tới mức lên cơn đập phá. Vâng, lại là trùm cuối của trùm cuối. Có người yêu như thế này thì ai cần kẻ thù nữa ạ. 
Mình biết nửa sau của cuốn sách là về phân tích khoa học về việc trầm cảm, và có lẽ những vấn đề mình bức xúc sẽ được giải đáp hoặc phân tích sâu ra chăng ? Nhưng thiệt sự các ví dụ mà đáng lẽ độc giả phải "thương yêu"/"thấu cảm" với làm mình thấy lạnh gáy không thể tả. Mỉa mai là, chính cuốn sách này mới làm mình cần therapy : ) 

Expand filter menu Content Warnings